Lệ tương tư tam sinh tam thế thập lý đào hoa

TAM SINH TAM THẾ - TƯƠNG TƯ LẠC ( fanfic theo phim)
by HNWindtime
YOU ARE READING
TAM SINH TAM THẾ - TƯƠNG TƯ LẠC ( fanfic theo phim)
FanfictionTác giả: Bách Ly Geisha Weibo: http://weibo.com/lovemascara?is_all bạn dạng dịch được sự có thể chấp nhận được của Tác giả: tước Nhi số lượng chương: 9 chương + 6 ngoại truyện. Trích đoạn 1: Phượng Cửu đột nhiên hiểu ra. Từ bây giờ hãy để nữ giới giúp Đế quân giới thiệu quyết...
Bạn đang xem: Lệ tương tư tam sinh tam thế thập lý đào hoa
#chamthuongthu #donghoa #donghoadequan #fanfictamsinhtamthethaplydaohoa #ngoaitruyentamsinhtamthe #phuongcuu #tamsinhtamthe #thaplydaohoa


"Ta, ta... Ta không dám chống lại lệnh của Đế quân." Thành Ngọc nghĩ tới khuôn mặt lạnh lùng của vị Đế quân như cây vạn tuế vạn năm kia, trong lòng có chút sợ hãi.
"Cô không nói ta sẽ đi hỏi Đế quân." Phượng Cửu giận dữ nói.
Thành Ngọc nghĩ ngợi một lát rồi cắn răng "Vậy để ta nói với, cô không được bán đứng ta đâu đấy."
Phượng Cửu gật gật đầu, ra hiệu mang lại Thành Ngọc mau nói.
Thành Ngọc lập tức nói hết mọi chuyện xảy ra trên đại điện hôm ấy với Phượng Cửu. Phần đầu Phượng Cửu đã nghe Đế quân nói, mang đến tới lúc nàng nghe thấy câu "Tình đậm duyên mỏng không phải không có cách giải, linh thạch không phải không có cách chuyển phiên chuyển, thiên mệnh không phải không thể chống lại, nếu muốn giải trừ, tự đến tìm ta."
"Những lời này...có ý gì?" Phượng Cửu nghĩ mãi không thông, trời đất này vẫn có người có thể thế đổi được đá Tam sinh sao? Nếu như có, tại sao Đế quân lại giấu nàng?
Thành Ngọc thả tay, nói "Không ai rõ đây là nhân vật như thế nào, hiển nhiên cũng không ai dám suy đoán linh tinh. Dù sao cũng là việc có liên quan lại tới nhân duyên của Đông Hoa Đế quân và Nữ quân của Thanh Khâu, ai dám phỏng đoán chứ."
Phượng Cửu bỗng nhiên cảm thấy tởm hãi, lảo đảo lùi về sau nhì bước.
Xem thêm: Những Hiểu Biết Chung Về Kinh Doanh Lữ Hành Là Gì ? Những Khái Niệm Liên Quan
"Tại sao chàng không cho ta biết? Chàng không muốn đến ta biết đá Tam sinh có thể vậy đổi được ư?"
Thành Ngọc thấy Phượng Cửu như vậy, lập tức cảm thấy sợ hãi. Nàng đỡ lấy vai Phượng Cửu, nói "Nữ quân đừng nghĩ nhiều quá, có lẽ Đế quân tự có tính toán của riêng mình."
Phượng Cửu gỡ tay Thành Ngọc ra, chỉ để lại một câu "Cô để ta yên tĩnh một lát" rồi chạy ra khỏi vườn đào.
Thành Ngọc bị bỏ lại một mình, sau lưng bỗng lưng lạnh loát, cảm giác như đã gây ra họa lớn. Nàng lập tức dùng phép tiên độn, chạy tới tới cung của Tam hoàng tử lánh nạn.
Phượng Cửu chạy, chạy mãi mang đến tới khi tới đá Tam sinh. Bây giờ nàng không có tiên nguyên, chẳng khác gì người phàm. Bao quanh đài Tru Tiên là khí mạnh bức người, đẩy nàng co quắp ngồi xuống bên cạnh đá Tam sinh.
Tại sao? Tại sao không mang lại ta biết? Sợ ta đi tìm vị thần nữ cơ sao?
Chẳng lẽ chàng không muốn tên mình có trên đá Tam sinh sao? Chẳng lẽ chàng chỉ muốn làm một Đông Hoa Tử Phủ Thiếu Dương bất khả chiến bại ư?
Phượng Cửu không hiểu được, cũng không muốn tiếp tục nghĩ nữa.
Nàng dựa vào đá Tam sinh, nhắm mắt lại, gió thổi qua mới biết mặt mình đã thấm đẫm những giọt lệ lạnh lẽo.
Sau khi luận gớm xong, Đế quân về tới Thái Thần cung thì đã không thấy bóng dáng Phượng Cửu đâu, chàng lập tức truyền Ti Mệnh tới.Ti Mệnh sớm biết không thể trông cậy gì vào Thành Ngọc nên vẫn luôn lén đi theo Phượng Cửu, vừa được Đế quân triệu tới liền lập tức dùng phép truyền âm báo cáo tình hình với chàng.Đế quân vội vàng tới chỗ đá Tam sinh. Lúc tới nơi, chàng trông thấy Phượng Cửu khuôn mặt đẫm lệ, đang tựa vào bên đá Tam sinh, giống năm xưa khi nàng cắt đuôi. Đế quân vội bước tới bên Phượng Cửu, định ôm nàng tảo về, Phượng Cửu đột nhiên mở mắt, hỏi chàng "Đế quân, vì sao chàng lại bắt mọi người giấu ta?"Đế quân lặng lặng không nói.Phượng Cửu lại truy hỏi hỏi tiếp "Có phải chàng không muốn để ta biết thực ra đá Tam sinh có thể sửa được, đúng không?""Vị thần nữ kia là bạn xuất xắc địch vẫn còn chưa biết, chỉ dựa vào một câu nói thì chẳng thể chắc chắn được điều gì." Đế quân ôm lấy Phượng Cửu, đi về hướng Thái Thần cung.Phượng giãy giụa vào vòng tay chàng "Chàng bỏ ta xuống. Ta phải tự mình đi tìm vị thần nữ kia.""Không được hồ đồ! Nàng thế này có ra dáng Nữ quân Thanh Khâu không?" Đế quân nghiêm mặt lại, cúi đầu nói với nàng.Phượng Cửu ngước mắt nhìn chàng rồi yên lặng trở lại, không nói gì cả, để mặc đến chàng ôm mình về Thái Thần cung. Nàng ngồi một bên coi chàng xử lý xong công vụ rồi lại để mặc chàng ôm mình về Bích Hải Thương Linh.Từ đầu tới cuối Phượng Cửu không nói câu nào, nhất mực im lặng, cả người như mất đi hồn phách. Nàng không hiểu vì sao Đế quân lại không muốn thử. Mang đến dù chỉ là một hi vọng mong mỏi manh cũng không đáng để thử sao?Đế quân cũng có chút tức giận. Chàng không muốn nàng lại một mình đơn độc mạo hiểm. Mang đến dù có phải mạo hiểm thì người đi cũng là chàng. Chẳng lẽ chàng không nên rồi sao?Cả nhì người cứ thế im lặng, không nói với nhau một câu mang lại tới ngày cuối cùng.Hôm nay là ngày Phượng Cửu con quay về Thanh Khâu sau khoản thời gian đã thanh khử hoàn toàn được ác khí. Sau khi hoàn thành lần thanh tẩy cuối cùng, Phượng Cửu trầm lặng bước ra ngoài. Chân còn chưa bước qua ngưỡng cửa, nàng đột nhiên quay người lại, vái Đế quân một vái "Cảm ơn sự chăm sóc suốt mấy tháng qua của Đông Hoa Đế quân. Lần này tảo về Thanh Khâu, không biết khi nào mới có duyên gặp lại. Mong Đế quân sức khỏe khang kiện, với lại phúc lành mang lại muôn dân."Mang lại phúc lành đến muôn dân. Ngày đăng cơ, nàng cũng đã nói câu này, sau đó nhị người chẳng một lần gặp lại suốt một nghìn năm."Sau lúc nàng con quay về Thanh Khâu vẫn cần tĩnh dương một thời gian. Chuyện về vị thần nữ cơ ta sẽ tự xử lý". Đế quân nắm lấy tay nàng, nói "Vùng giáp tinh quái giới hết sức nguy hiểm, nàng nhớ lấy, không được phép kích động làm càn."Phượng Cửu rũ mắt "Đế quân thật sự sẽ đi sao?""Bản Đế quân đã từng nói dối nàng chưa?"Phượng Cửu cúi đầu không nói gì.Chàng từng nói với ta đời đời kiếp kiếp không phụ ta, nhưng hôm ni ta lại không thể chắc chắn được.Tình yêu của chúng ta đã gặp phải quá nhiều trắc trở, tình yêu ta dành cho chàng có lẽ đã chẳng còn chút vị nể gì nữa rồi."Đế quân, Phượng Cửu muốn đi cùng chàng..."Phượng Cửu còn chưa nói hết câu đã bị Đế quân cắt ngang "Không được, vùng biên của Ma giới vẫn luôn rối ren bất ổn, một mình ta đi là đủ rồi."Phượng Cửu vẫn còn muốn nói gì đó nhưng đã bị Đế quân đưa về Thanh Khâu.~~~~~Thanh KhâuMấy ngày trước, Hồ Đế Bạch Chỉ và Thượng thần Bạch Dịch đã được Đế quân thông báo hôm ni Phượng Cửu sẽ con quay về Thanh Khâu nên đã cùng Bạch Dịch, Chiết Nhan đưa chiếc đuôi hồ ly chứa tiên nguyên của Phượng Cửu về động hồ ly chờ. Phía Tây vừa hiện lên một luồng sáng màu tím rực rỡ, Đế quân và Phượng Cửu đã xuất hiện ở Thanh Khâu.Thượng thần Bạch Dịch bước lên một bước, hành lễ với Đế quân "Cảm tạ Đế quân đã coi sóc nhỏ gái ta. Hồ Đế đã đưa tiên nguyên tới, ta và Thượng thần Chiết Nhan sẽ đặt lại tiên nguyên vào người con gái ta.""Vậy bản Đế quân sẽ đợi ở ngoài này."Mọi người đưa mắt nhìn nhau, không rõ Đế quân đợi điều gì. Đế quân đưa mắt nhìn về phía chiếc đuôi hồ ly đã bị đứt, lúc này mọi người dường như đã hiểu ra.Tiên nguyên mới được đặt lại vào người, tiên thể của Phượng Cửu vẫn còn yếu, nàng liền ngủ mê mệt. Bạch Chân trả lại chiếc đuôi hồ ly đến Đế quân, nhân tiện chuyển tới chàng lời Phượng Cửu nói trước khi say ngủ "Đế quân, Tiểu Cửu nhờ ta chuyển lời tới người, nhỏ bé nói con bé tin người, sẽ đợi người." Bạch Chân lắc lắc đầu, nói tiếp "Lời này của Phượng Cửu không đầu không cuối, nói kết thúc liền ngủ thiếp đi. Chuyện giữa nhì người ta thật sự không hiểu.""Cảm ơn Thượng thần đã chuyển lời." Đế quân khẽ gật đầu, cũng chẳng nói gì, cứ thế nhận lấy chiếc đuôi hồ ly rồi quay người rời đi."Chẳng rõ Tiểu Cửu và Đông Hoa Đế quân có kết quả gì không. Ta vẫn còn ước ao được thăng bối phận đây.", Bạch Chân nhìn Đế quân đã đi xa, lẩm bẩm một mình.